送朱进士赴举

作者:段拂 朝代:元朝诗人
送朱进士赴举原文
韩偓《香奁集》共收一百首诗,其中写到寒食、秋千的诗竟多达十首。如《偶见》:“秋千打困解罗裙,指点醍醐索一尊。见客入来和笑走,手搓梅子映中门。”又如《想得》:“两重门里玉堂前,寒食花枝月午天。想得那人垂手立,娇羞不肯上秋千。”再如《寒食日重游李氏园亭有怀》:“往年曾在弯桥上,见倚朱栏咏柳绵。今日独来香径里,更无人迹有苔钱。伤心阔别三千里,屈指思量四五年。料得它乡遇佳节,亦应怀抱暗凄然。”从以上这几首诗,依稀可见诗人与一位佳人在寒食佳节、秋千架边结下的一段恋情。联系这些诗,再回过来看这首《寒食夜》的第三句,可以断定它确是一个见景思人、托物记事的句子,尽管写得尽曲折含蓄之能事,而个中消息是仍然可以参破的。
⑴长安:此处借指南宋都城临安。⑵夹钟羽一解:夹钟羽,一种律调。一解,一阙。⑶晚蜩句:柳永《雨霖铃》:“寒蝉凄切,对长亭晚,骤雨初歇。”蜩,蝉。⑷碧砧句:有青苔的石砧传来有节奏的捣衣声,井旁落满枯黄的桐叶。银床,井上辘轳架。古乐府《淮南王篇》:“后园作井银作床,金瓶素绠汲寒浆。”庾肩吾《九日传宴》诗:“玉醴吹岩菊,银床落井桐。”⑸凉花:指菊花、芦花等秋日开放的花,此地系指芦花。陆龟蒙《早秋》诗:“早藕擎霜节,凉花束紫梢。”⑹秋雪:指芦花,即所采之凉花。⑺砌蛩:台阶下的蟋蟀。⑻吟商:吟咏秋天。商,五音之一,《礼记·月令》:“孟秋之月其音(...)
哥哥你说的是壮士言,到京师见帝王。则要你去邪归正为良将,治国安邦万人讲。兄弟去了也。则今日将手下众兄弟都散了,某星夜起程,往京师见圣人,走一遭去。则今日便索登程,促行装亲赴神京。若为官举荐蔡顺,俺两个享富贵青史标名。
下片写自己这个“天涯倦客”在清幽的深夜被秋声惊醒后惟见“燕子楼空”,感到无限惆怅。接着便由张与关盼盼的故事引出对整个人类历史无限深沉的感慨,昔日燕子楼中的旧事,已如梦一般地逝去,而古往今来无数代人的欢乐、怨恨,又何尝不像它一样也如一连串连续的梦境?世人不明此理,固如大梦未醒。而大梦已醒的词人自己,此时此地所感发的人生感叹,在后人看来,难道不也是一场梦!这种对人生深刻(...)
,一去三十年
注解①筹笔驿:旧址在今四川省广元县北。《方舆胜览》:“筹笔驿在绵州绵谷县北九十九里,蜀诸葛武侯出师,尝驻军筹划于此。”②猿鸟句:诸葛亮治军以严明称,这里意谓至今连鱼鸟还在惊畏他的简书。疑:惊。简书:指军令。古人将文字写在竹简上。③储胥:指军用的篱栅。④上将:犹主帅,指诸葛亮。⑤降王:指后主刘禅。走传车:公元263年(魏元帝景元(...)
这首诗开篇点题,将时间限定在“重五”(五月初五),将地点定格为“山村”。此时此地,无丝竹之乱耳,无案牍之劳形,有的只是节日的气氛,有的只是淳朴的民风。更何况,石榴在不知不觉间已经盛开了呢!此情此景,怎一个“好(...)
韩偓《香奁集》共收一百首诗,其中写到寒食、秋千的诗竟多达十首。如《偶见》:“秋千打困解罗裙,指点醍醐索一尊。见客入来和笑走,手搓梅子映中门。”又如《想得》:“两重门里玉堂前,寒食花枝月午天。想得那人垂手立,娇羞不肯上秋千。”再如《寒食日重游李氏园亭有怀》:“往年曾在弯桥上,见倚朱栏咏柳绵。今日独来香径里,更无人迹有苔钱。伤心阔别三千里,屈指思量四五年。料得它乡遇佳节,亦应怀抱暗凄然。”从以上这几首诗,依稀可见诗人与一位佳人在寒食佳节、秋千架边结下的一段恋情。联系这些诗,再回过来看这首《寒食夜》的第三句,可以断定它确是一个见景思人、托物记事的句子,尽管写得尽曲折含蓄之能事,而个中消息是仍然可以参破的。
第三段从“春气动”至“当兴校计”。阳和流布,绿草萌芽,从寒冻中苏醒过来的大自然出现一派欣欣向荣的景象。然而孤儿的生活却依然是那祥困苦,三月里他要采桑养蚕,六月里又要收菜摘瓜,这是言其大端。诗歌接着叙述收瓜一事,笔笔生哀。孤儿受兄嫂驱迫去收瓜是一悲;年幼体弱,不堪其劳,致使瓜车翻倒,此又一悲;路人不予相助,反而趁机白吃其瓜,此更是一悲。孤儿本当斥责路人不义之行,然身单力薄,不足与之抗衡,只好转而苦苦哀乞于人;然而,值此社会崩溃之际,谁还跟你讲仁义道德、仁义亲爱,不仅不帮忙反而乘乱抢瓜,社会的冷漠与人情的淡薄可见一斑。这也是对我们当今社会的一种警示吧!(...)
文章起始,开门见山,这是作文的传统,一种早有定论之法。常为文者都习惯守此规矩,精简笔墨,少说题外之语,以尽快直奔主体。据说,这个常规最初是总结欧阳修文章得来的,与滁州有直接关系。宋代朱熹《朱子语类》139卷,曰:欧公文亦多是修改到妙处。顷有人买得他《醉翁亭记》稿,初说滁州四面有山,凡数十字。末后改定,只曰:“环滁皆山也”。五字而已。欧阳修讲究文字简洁,不述废语,不置闲墨,他同宋祁等人合编《新唐书》,曾以“其事增于前,其文省于旧”而被夸耀。《唐宋八家丛话》曾记述这样一个故事:欧阳公在翰林时,与同院出游,有奔马毙犬于道。公曰:“试书其事。”同院曰:“有犬卧通衢,逸马蹄而死之。”公曰:“使子修史,万卷未已也。”问:“内翰以为何如?”答:“逸马杀犬于道。”此事虽属于文人墨客茶余饭后之闲叙,但流传甚广,其内涵引起文学界语言界的关注,经过许多人切磋琢磨,后来演变出六种表达方法:一、有奔马毙犬于道;二、有犬卧通衢,逸马蹄而死之;三、逸马杀犬于道;四、有奔马践死一犬;五、马逸,有黄犬遇蹄而毙;六、有犬死奔马之下。这虽是个古老而陈旧的故事,却反映了欧阳修对汉语修辞的重视和严谨,直到当代陈望道在著述《修辞学发凡》时,还对此津津乐道。他说:“依我看来,这都出于意思有轻重,文辞有宾主之分,所以各人的意见不能齐一。”
送朱进士赴举拼音解读
hán wò 《xiāng lián jí 》gòng shōu yī bǎi shǒu shī ,qí zhōng xiě dào hán shí 、qiū qiān de shī jìng duō dá shí shǒu 。rú 《ǒu jiàn 》:“qiū qiān dǎ kùn jiě luó qún ,zhǐ diǎn tí hú suǒ yī zūn 。jiàn kè rù lái hé xiào zǒu ,shǒu cuō méi zǐ yìng zhōng mén 。”yòu rú 《xiǎng dé 》:“liǎng zhòng mén lǐ yù táng qián ,hán shí huā zhī yuè wǔ tiān 。xiǎng dé nà rén chuí shǒu lì ,jiāo xiū bú kěn shàng qiū qiān 。”zài rú 《hán shí rì zhòng yóu lǐ shì yuán tíng yǒu huái 》:“wǎng nián céng zài wān qiáo shàng ,jiàn yǐ zhū lán yǒng liǔ mián 。jīn rì dú lái xiāng jìng lǐ ,gèng wú rén jì yǒu tái qián 。shāng xīn kuò bié sān qiān lǐ ,qū zhǐ sī liàng sì wǔ nián 。liào dé tā xiāng yù jiā jiē ,yì yīng huái bào àn qī rán 。”cóng yǐ shàng zhè jǐ shǒu shī ,yī xī kě jiàn shī rén yǔ yī wèi jiā rén zài hán shí jiā jiē 、qiū qiān jià biān jié xià de yī duàn liàn qíng 。lián xì zhè xiē shī ,zài huí guò lái kàn zhè shǒu 《hán shí yè 》de dì sān jù ,kě yǐ duàn dìng tā què shì yī gè jiàn jǐng sī rén 、tuō wù jì shì de jù zǐ ,jìn guǎn xiě dé jìn qǔ shé hán xù zhī néng shì ,ér gè zhōng xiāo xī shì réng rán kě yǐ cān pò de 。
⑴zhǎng ān :cǐ chù jiè zhǐ nán sòng dōu chéng lín ān 。⑵jiá zhōng yǔ yī jiě :jiá zhōng yǔ ,yī zhǒng lǜ diào 。yī jiě ,yī què 。⑶wǎn tiáo jù :liǔ yǒng 《yǔ lín líng 》:“hán chán qī qiē ,duì zhǎng tíng wǎn ,zhòu yǔ chū xiē 。”tiáo ,chán 。⑷bì zhēn jù :yǒu qīng tái de shí zhēn chuán lái yǒu jiē zòu de dǎo yī shēng ,jǐng páng luò mǎn kū huáng de tóng yè 。yín chuáng ,jǐng shàng lù lú jià 。gǔ lè fǔ 《huái nán wáng piān 》:“hòu yuán zuò jǐng yín zuò chuáng ,jīn píng sù gěng jí hán jiāng 。”yǔ jiān wú 《jiǔ rì chuán yàn 》shī :“yù lǐ chuī yán jú ,yín chuáng luò jǐng tóng 。”⑸liáng huā :zhǐ jú huā 、lú huā děng qiū rì kāi fàng de huā ,cǐ dì xì zhǐ lú huā 。lù guī méng 《zǎo qiū 》shī :“zǎo ǒu qíng shuāng jiē ,liáng huā shù zǐ shāo 。”⑹qiū xuě :zhǐ lú huā ,jí suǒ cǎi zhī liáng huā 。⑺qì qióng :tái jiē xià de xī shuài 。⑻yín shāng :yín yǒng qiū tiān 。shāng ,wǔ yīn zhī yī ,《lǐ jì ·yuè lìng 》:“mèng qiū zhī yuè qí yīn (...)
gē gē nǐ shuō de shì zhuàng shì yán ,dào jīng shī jiàn dì wáng 。zé yào nǐ qù xié guī zhèng wéi liáng jiāng ,zhì guó ān bāng wàn rén jiǎng 。xiōng dì qù le yě 。zé jīn rì jiāng shǒu xià zhòng xiōng dì dōu sàn le ,mǒu xīng yè qǐ chéng ,wǎng jīng shī jiàn shèng rén ,zǒu yī zāo qù 。zé jīn rì biàn suǒ dēng chéng ,cù háng zhuāng qīn fù shén jīng 。ruò wéi guān jǔ jiàn cài shùn ,ǎn liǎng gè xiǎng fù guì qīng shǐ biāo míng 。
xià piàn xiě zì jǐ zhè gè “tiān yá juàn kè ”zài qīng yōu de shēn yè bèi qiū shēng jīng xǐng hòu wéi jiàn “yàn zǐ lóu kōng ”,gǎn dào wú xiàn chóu chàng 。jiē zhe biàn yóu zhāng yǔ guān pàn pàn de gù shì yǐn chū duì zhěng gè rén lèi lì shǐ wú xiàn shēn chén de gǎn kǎi ,xī rì yàn zǐ lóu zhōng de jiù shì ,yǐ rú mèng yī bān dì shì qù ,ér gǔ wǎng jīn lái wú shù dài rén de huān lè 、yuàn hèn ,yòu hé cháng bú xiàng tā yī yàng yě rú yī lián chuàn lián xù de mèng jìng ?shì rén bú míng cǐ lǐ ,gù rú dà mèng wèi xǐng 。ér dà mèng yǐ xǐng de cí rén zì jǐ ,cǐ shí cǐ dì suǒ gǎn fā de rén shēng gǎn tàn ,zài hòu rén kàn lái ,nán dào bú yě shì yī chǎng mèng !zhè zhǒng duì rén shēng shēn kè (...)
,yī qù sān shí nián
zhù jiě ①chóu bǐ yì :jiù zhǐ zài jīn sì chuān shěng guǎng yuán xiàn běi 。《fāng yú shèng lǎn 》:“chóu bǐ yì zài mián zhōu mián gǔ xiàn běi jiǔ shí jiǔ lǐ ,shǔ zhū gě wǔ hóu chū shī ,cháng zhù jun1 chóu huá yú cǐ 。”②yuán niǎo jù :zhū gě liàng zhì jun1 yǐ yán míng chēng ,zhè lǐ yì wèi zhì jīn lián yú niǎo hái zài jīng wèi tā de jiǎn shū 。yí :jīng 。jiǎn shū :zhǐ jun1 lìng 。gǔ rén jiāng wén zì xiě zài zhú jiǎn shàng 。③chǔ xū :zhǐ jun1 yòng de lí shān 。④shàng jiāng :yóu zhǔ shuài ,zhǐ zhū gě liàng 。⑤jiàng wáng :zhǐ hòu zhǔ liú chán 。zǒu chuán chē :gōng yuán 263nián (wèi yuán dì jǐng yuán (...)
zhè shǒu shī kāi piān diǎn tí ,jiāng shí jiān xiàn dìng zài “zhòng wǔ ”(wǔ yuè chū wǔ ),jiāng dì diǎn dìng gé wéi “shān cūn ”。cǐ shí cǐ dì ,wú sī zhú zhī luàn ěr ,wú àn dú zhī láo xíng ,yǒu de zhī shì jiē rì de qì fēn ,yǒu de zhī shì chún pǔ de mín fēng 。gèng hé kuàng ,shí liú zài bú zhī bú jiào jiān yǐ jīng shèng kāi le ne !cǐ qíng cǐ jǐng ,zěn yī gè “hǎo (...)
hán wò 《xiāng lián jí 》gòng shōu yī bǎi shǒu shī ,qí zhōng xiě dào hán shí 、qiū qiān de shī jìng duō dá shí shǒu 。rú 《ǒu jiàn 》:“qiū qiān dǎ kùn jiě luó qún ,zhǐ diǎn tí hú suǒ yī zūn 。jiàn kè rù lái hé xiào zǒu ,shǒu cuō méi zǐ yìng zhōng mén 。”yòu rú 《xiǎng dé 》:“liǎng zhòng mén lǐ yù táng qián ,hán shí huā zhī yuè wǔ tiān 。xiǎng dé nà rén chuí shǒu lì ,jiāo xiū bú kěn shàng qiū qiān 。”zài rú 《hán shí rì zhòng yóu lǐ shì yuán tíng yǒu huái 》:“wǎng nián céng zài wān qiáo shàng ,jiàn yǐ zhū lán yǒng liǔ mián 。jīn rì dú lái xiāng jìng lǐ ,gèng wú rén jì yǒu tái qián 。shāng xīn kuò bié sān qiān lǐ ,qū zhǐ sī liàng sì wǔ nián 。liào dé tā xiāng yù jiā jiē ,yì yīng huái bào àn qī rán 。”cóng yǐ shàng zhè jǐ shǒu shī ,yī xī kě jiàn shī rén yǔ yī wèi jiā rén zài hán shí jiā jiē 、qiū qiān jià biān jié xià de yī duàn liàn qíng 。lián xì zhè xiē shī ,zài huí guò lái kàn zhè shǒu 《hán shí yè 》de dì sān jù ,kě yǐ duàn dìng tā què shì yī gè jiàn jǐng sī rén 、tuō wù jì shì de jù zǐ ,jìn guǎn xiě dé jìn qǔ shé hán xù zhī néng shì ,ér gè zhōng xiāo xī shì réng rán kě yǐ cān pò de 。
dì sān duàn cóng “chūn qì dòng ”zhì “dāng xìng xiào jì ”。yáng hé liú bù ,lǜ cǎo méng yá ,cóng hán dòng zhōng sū xǐng guò lái de dà zì rán chū xiàn yī pài xīn xīn xiàng róng de jǐng xiàng 。rán ér gū ér de shēng huó què yī rán shì nà xiáng kùn kǔ ,sān yuè lǐ tā yào cǎi sāng yǎng cán ,liù yuè lǐ yòu yào shōu cài zhāi guā ,zhè shì yán qí dà duān 。shī gē jiē zhe xù shù shōu guā yī shì ,bǐ bǐ shēng āi 。gū ér shòu xiōng sǎo qū pò qù shōu guā shì yī bēi ;nián yòu tǐ ruò ,bú kān qí láo ,zhì shǐ guā chē fān dǎo ,cǐ yòu yī bēi ;lù rén bú yǔ xiàng zhù ,fǎn ér chèn jī bái chī qí guā ,cǐ gèng shì yī bēi 。gū ér běn dāng chì zé lù rén bú yì zhī háng ,rán shēn dān lì báo ,bú zú yǔ zhī kàng héng ,zhī hǎo zhuǎn ér kǔ kǔ āi qǐ yú rén ;rán ér ,zhí cǐ shè huì bēng kuì zhī jì ,shuí hái gēn nǐ jiǎng rén yì dào dé 、rén yì qīn ài ,bú jǐn bú bāng máng fǎn ér chéng luàn qiǎng guā ,shè huì de lěng mò yǔ rén qíng de dàn báo kě jiàn yī bān 。zhè yě shì duì wǒ men dāng jīn shè huì de yī zhǒng jǐng shì ba !(...)
wén zhāng qǐ shǐ ,kāi mén jiàn shān ,zhè shì zuò wén de chuán tǒng ,yī zhǒng zǎo yǒu dìng lùn zhī fǎ 。cháng wéi wén zhě dōu xí guàn shǒu cǐ guī jǔ ,jīng jiǎn bǐ mò ,shǎo shuō tí wài zhī yǔ ,yǐ jìn kuài zhí bēn zhǔ tǐ 。jù shuō ,zhè gè cháng guī zuì chū shì zǒng jié ōu yáng xiū wén zhāng dé lái de ,yǔ chú zhōu yǒu zhí jiē guān xì 。sòng dài zhū xī 《zhū zǐ yǔ lèi 》139juàn ,yuē :ōu gōng wén yì duō shì xiū gǎi dào miào chù 。qǐng yǒu rén mǎi dé tā 《zuì wēng tíng jì 》gǎo ,chū shuō chú zhōu sì miàn yǒu shān ,fán shù shí zì 。mò hòu gǎi dìng ,zhī yuē :“huán chú jiē shān yě ”。wǔ zì ér yǐ 。ōu yáng xiū jiǎng jiū wén zì jiǎn jié ,bú shù fèi yǔ ,bú zhì xián mò ,tā tóng sòng qí děng rén hé biān 《xīn táng shū 》,céng yǐ “qí shì zēng yú qián ,qí wén shěng yú jiù ”ér bèi kuā yào 。《táng sòng bā jiā cóng huà 》céng jì shù zhè yàng yī gè gù shì :ōu yáng gōng zài hàn lín shí ,yǔ tóng yuàn chū yóu ,yǒu bēn mǎ bì quǎn yú dào 。gōng yuē :“shì shū qí shì 。”tóng yuàn yuē :“yǒu quǎn wò tōng qú ,yì mǎ tí ér sǐ zhī 。”gōng yuē :“shǐ zǐ xiū shǐ ,wàn juàn wèi yǐ yě 。”wèn :“nèi hàn yǐ wéi hé rú ?”dá :“yì mǎ shā quǎn yú dào 。”cǐ shì suī shǔ yú wén rén mò kè chá yú fàn hòu zhī xián xù ,dàn liú chuán shèn guǎng ,qí nèi hán yǐn qǐ wén xué jiè yǔ yán jiè de guān zhù ,jīng guò xǔ duō rén qiē cuō zhuó mó ,hòu lái yǎn biàn chū liù zhǒng biǎo dá fāng fǎ :yī 、yǒu bēn mǎ bì quǎn yú dào ;èr 、yǒu quǎn wò tōng qú ,yì mǎ tí ér sǐ zhī ;sān 、yì mǎ shā quǎn yú dào ;sì 、yǒu bēn mǎ jiàn sǐ yī quǎn ;wǔ 、mǎ yì ,yǒu huáng quǎn yù tí ér bì ;liù 、yǒu quǎn sǐ bēn mǎ zhī xià 。zhè suī shì gè gǔ lǎo ér chén jiù de gù shì ,què fǎn yìng le ōu yáng xiū duì hàn yǔ xiū cí de zhòng shì hé yán jǐn ,zhí dào dāng dài chén wàng dào zài zhe shù 《xiū cí xué fā fán 》shí ,hái duì cǐ jīn jīn lè dào 。tā shuō :“yī wǒ kàn lái ,zhè dōu chū yú yì sī yǒu qīng zhòng ,wén cí yǒu bīn zhǔ zhī fèn ,suǒ yǐ gè rén de yì jiàn bú néng qí yī 。”

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

文章起始,开门见山,这是作文的传统,一种早有定论之法。常为文者都习惯守此规矩,精简笔墨,少说题外之语,以尽快直奔主体。据说,这个常规最初是总结欧阳修文章得来的,与滁州有直接关系。宋代朱熹《朱子语类》139卷,曰:欧公文亦多是修改到妙处。顷有人买得他《醉翁亭记》稿,初说滁州四面有山,凡数十字。末后改定,只曰:“环滁皆山也”。五字而已。欧阳修讲究文字简洁,不述废语,不置闲墨,他同宋祁等人合编《新唐书》,曾以“其事增于前,其文省于旧”而被夸耀。《唐宋八家丛话》曾记述这样一个故事:欧阳公在翰林时,与同院出游,有奔马毙犬于道。公曰:“试书其事。”同院曰:“有犬卧通衢,逸马蹄而死之。”公曰:“使子修史,万卷未已也。”问:“内翰以为何如?”答:“逸马杀犬于道。”此事虽属于文人墨客茶余饭后之闲叙,但流传甚广,其内涵引起文学界语言界的关注,经过许多人切磋琢磨,后来演变出六种表达方法:一、有奔马毙犬于道;二、有犬卧通衢,逸马蹄而死之;三、逸马杀犬于道;四、有奔马践死一犬;五、马逸,有黄犬遇蹄而毙;六、有犬死奔马之下。这虽是个古老而陈旧的故事,却反映了欧阳修对汉语修辞的重视和严谨,直到当代陈望道在著述《修辞学发凡》时,还对此津津乐道。他说:“依我看来,这都出于意思有轻重,文辞有宾主之分,所以各人的意见不能齐一。”
是以别方不定,别理千名,有别必怨,有怨必盈,使人意夺神骇,心折骨惊。虽渊云之墨妙,严乐之笔精,金闺之诸彦,兰台之群英,赋有凌云之称,辩有雕龙之声,谁能摹暂离之状,写永诀之情者乎!

相关赏析

这首词抒写情感很是细腻(...)
柳开生活在北宋初年,宋诗尚未形成铺陈直述,以议论说理见著的特色。同样的内容,在欧阳修诗里却是“胡人以鞍马为家,射猎为俗,泉甘草美无常处,鸟惊兽骇争驰逐”(《明妃曲和王介甫作》)的质直表现。后来苏辙出使辽国时,在《虏帐》诗中也是“舂粮煮雪安得饱,击兔射鹿夸强雄”,“钓鱼射鹅沧海东”,“弯弓射猎本天性”(《栾城集》卷十六)的夹叙夹议。比较起来,(...)
春来乡梦凭谁说,归去君恩未敢忘。
作为一首婉约词,这首《青玉案》与北宋婉约派大家晏殊和柳永相比,在艺术成就上毫不逊色。词从开头起“东风夜放花千树”,就极力渲染元宵佳节的热闹景象:满城灯火,满街游人,火树银花,通宵歌舞。然而作者的意图不在写景,而是为了反衬“灯火阑珊处”的那个人的与众不同。此词描绘出元宵佳节通宵灯火的热闹场景,梁启超谓“自怜幽独,伤心人别有怀抱。”认为此词有寄托,可谓知音。上片写元夕之夜灯火辉煌,游人如云的热闹场面,下片写不慕荣华,甘守寂寞的一位美人形象。美人形(...)

作者介绍

段拂 段拂(?—1156)宋金陵人,字去尘。中博学宏词科。高宗绍兴十三年,累官权礼部侍郎兼实录院修撰。十七年,由翰林学士拜参知政事。以忤秦桧,罢为资政殿学士,提举宫观。旋落职,贬兴国军居住。

送朱进士赴举原文,送朱进士赴举翻译,送朱进士赴举赏析,送朱进士赴举阅读答案,出自段拂的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.burnthefatfeedthemusclecritic.com/baike/eKmxdsDq